Trao đổi - Phản biện » Kinh tế
Ai chịu trách nhiệm khoáng sản xuất thô thất thu lớn?
(09:58:14 AM 12/10/2013)Những nhận định này đã được đại diện các cơ quan quản lý, giám sát nêu thẳng thắn về hoạt động quản lý khoáng sản. Song, nhìn lại thì thấy không ai là người đứng ra chịu trách nhiệm còn việc đổ lỗi cũng chỉ để… biết.
Chỉ cần sẩy chân một chút chúng ta sẽ rơi vào nhóm mất kiểm soát, đây chính là những nước đang phải hứng chịu lời nguyền tài nguyên.
Nền kinh tế sắp phải trả giá
Thep ông Mai Xuân Hùng, Phó Chủ nhiệm UBKT Quốc hội, ở Việt Nam trừ dầu khí, than và một số khoáng sản khác rất đa dạng phong phú. Nhưng ở đâu có khoảng sản thì ở vùng đó lại rất là nghèo. Ở đâu có khoáng sản thì ở đó môi trường bị hủy hoại. Nguyên nhân của tình trạng này được ông Hùng cho rằng: vấn đề quản trị chiến lược còn yếu.
Câu chuyện này có lẽ đã kéo dài mấy chục năm qua, để rồi ngay cả ông Ông Lại Hồng Thanh, Cục trưởng cục Kiểm soát hoạt động Khoáng sản, Bộ Tài nguyên và Môi trường phải cay đắng thừa nhận: Nhà nước hiện không nắm được thực trạng “tài sản” của mình cũng như không kiểm soát được sản lượng khai thác của doanh nghiệp.
“Với các doanh nghiệp, trách nhiệm thực hiện quản lý tài sản của nhà nước còn nhiều bất cập. Nhà nước chưa kiểm soát được lượng khai thác của doanh nghiệp. Công tác thống kê kiểm kê chưa được thực hiện nên không kiểm soát được nguồn thu từ thuế tài nguyên. Việc báo cáo định kỳ, thống kê kiểm kê còn chưa tốt, phụ thuộc hoàn toàn vào báo cáo của doanh nghiệp”, ông Thanh cho biết.
Công tác quản lý yếu kém, không tính toán để sử dụng hợp lý đã khiến không ít quốc gia quá dựa dẫm vào tài nguyên và rơi vào vòng xoáy của “lời nguyền tài nguyên”.
Theo ông Phạm Quang Tú, Phó Viện trưởng Viện Tư vấn phát triển (CODE) thì Việt Nam đang có nguy cơ đứng chân này chân kia, cận kề của miệng bẫy.
Ông Tú minh chứng nhận định này bằng một chỉ số đánh giá toàn cầu là Chỉ số quản trị tài nguyên vừa công bố hồi tháng 5 đối với 58 quốc gia trên thế giới trong đó có Việt Nam.
Nghiên cứu chia các quốc gia thành 4 nhóm: đạt yêu cầu, đạt được một phần, yếu kém và mất kiểm soát. Và Việt Nam đứng thứ 43/58, đứng thứ cuối cùng trong nhóm yếu kém.
“Có nghĩa là chỉ cần sẩy chân một chút chúng ta sẽ rơi vào nhóm mất kiểm soát, đây chính là những nước đang phải hứng chịu lời nguyền tài nguyên. Chính vì vậy chúng ta phải quan tâm hơn đến vấn đề quản lý và khai thác tài nguyên hiệu quả, tiết kiệm. Nếu chúng ta cứ tiếp tục khai thác như thời gian vừa qua, hậu quả để lại sẽ vô cùng lớn", ông Tú nói.
Đây là một thực tế mà không chỉ các nhà nghiên cứu mà ngay cả cơ quan quản lý, giám sát cũng phải thừa nhận.
Ông Phạm Gia Túc, phó chủ tịch phòng thương mại và công nghiệp Việt Nam lại chia sẻ: “Chúng tôi đi khảo sát ở Tuyên Quang thấy thực trạng một doanh nghiệp khai thác chế biến khoáng sản nộp ngân sách cho địa phương được 5 tỉ đồng một năm, thế nhưng, nguyên đoạn đường doanh nghiệp này sử dụng vận chuyển khoáng sản và làm hỏng, tỉnh phải đầu tư 30 tỉ đồng”.
Theo vị chuyên gia này, nếu chỉ nhìn con số báo cáo của việc múc tài nguyên lên bán và trích một phần nhỏ cho nhà nước, cộng với việc các doanh nghiệp khai thác đã tàn phá đường xá thì sẽ thấy lời cảnh báo là đúng.
Bán thô thu không đáng kể, thất thu ngân sách ai chịu?
Ông Tú cho biết, rõ ràng nhà nước bị thất thu từ việc khai thác tài nguyên của đất nước bởi “từ trước tới này chúng ta luôn lầm tưởng việc khai thác thô tài nguyên đem xuất khẩu ra thị trường để thu lại ngân sách là tốt, nhưng đó chỉ là cái tốt trước mắt và thực tế thì nhà nước thu được từ nguồn này không đáng kể”.
Theo nghiên cứu gần đây của Viện CODE về việc khai thác khoảng sản Titan tại Bình Định, doanh nghiệp càng chế biến sâu bao nhiêu thì nguồn thu của nhà nước tăng lên bấy nhiêu.
Ở trong chuỗi khai thác Titan nếu doanh nghiệp chế biến thành sản phẩm pigment thì nhà nước thu ngân sách lên đến 34-35% tổng doanh thu của doanh nghiệp. Trong khi đó, nếu doanh nghiệp chỉ sản xuất ra ilmenit, một dạng quặng ở dạng thô thì nhà nước chỉ được hưởng từ 1-2%, tối đa là 3% doanh thu của doanh nghiệp.
Nói như chuyên gia kinh tế Lê Đăng Doanh: "Chúng ta cần phải xem xét vấn đề lợi ích nhóm trong vấn đề quản lý tài nguyên khoáng sản như thế nào? Thực tế thời gian qua, Bộ Tài nguyên cấp phép ít, địa phương cấp nhiều, có tình trạng các địa phương chia nhỏ mỏ.
"Phải đánh giá năng lực giám sát của chúng ta như thế nào? Trách nhiệm của chính quyền địa phương phải có quy định rõ ràng, cấp nào chịu trách nhiệm, cấp nào giám sát. Nếu không có thì sẽ ảnh hưởng không nhỏ".
Ông Theo bà Trần Thanh Thủy, Trưởng phòng chính sách, Trung tâm Con người và Thiên nhiên, trước năm 2005, tài nguyên khoáng được quản lý theo chủ trương tập trung, thống nhất. Từ năm 2005 đến nay được phát triển mạnh mẽ cho các địa phương. Sau năm 2005, việc quản lý hoạt động khoáng sản được phân cấp mạnh mẽ xuống chính quyền địa phương.
Ví dụ từ năm 1996 – 2008, Bộ Công Nghiệp và Bộ Tài nguyên và Môi trường đã cấp 928 giấy phép khoáng sản. Từ tháng 10/2005 – 8/2008, UBND cấp tỉnh đã cấp 3.495 giấy phép khoáng sản (gấp 8 lần số giấy phép Trung ương cấp trong 12 năm).
Như vậy, khi phân cấp về cấp phép UBND cấp tỉnh có thẩm quyền lập, trình cơ quan nhà nước có thẩm quyền phê duyệt quy hoạch thăm dò, khai thác, sử dụng khoáng sản của địa phương theo quy định của Chính phủ; Cấp Giấy phép thăm dò khoáng sản, Giấy phép khai thác khoáng sản làm vật liệu xây dựng thông thường, than bùn, khoáng sản tại các khu vực có khoáng sản phân tán, nhỏ lẻ đã được Bộ Tài nguyên và Môi trường khoanh định và công bố.
Chính sự phân cấp này dẫn đến quá nhiều thách thức trong quản trị tài nguyên khoáng sản ở cấp địa phương.
“Việc này dẫn đến việc cấp phép cho quá nhiều dự án nhỏ, gây khó khăn hơn cho cơ quan nhà nước trong việc quản lý và giám sát. Dự án nhỏ thường ít quan tâm đến khía cạnh bền vững (chế biến sâu, bảo vệ môi trường, trách nhiệm xã hội …) và có thể gây thất thu ngân sách qua các chính sách ưu đãi đầu tư trong những năm đầu”, bà Thủy nói.
Bạn cũng có thể quan tâm:
-
Có thể ”để dành” tín chỉ carbon để bán giá cao hơn?
-
Tín chỉ carbon trở thành ”tiền tươi thóc thật”
-
Việt Nam đã nhận 1.200 tỉ đồng từ bán tín chỉ carbon rừng
-
World Bank hủy tài trợ ở Nha Trang, nhiều hệ lụy
-
Chuyên gia lên tiếng về việc "xén" đất Vườn quốc gia Tam Đảo làm dự án
-
Công trình hơn 200 phòng khách sạn trong Vườn quốc gia Tam Đảo là rất lớn
-
Việt Nam thu nghìn tỷ đồng từ bán tín chỉ carbon
-
World Bank cảnh báo gì khi hủy tài trợ 10 triệu USD tại dự án ở Khánh Hòa?
-
World Bank hủy tài trợ 10 triệu USD dự án môi trường bền vững tại Nha Trang
Bài viết mới:
- Vấn đề quản lý an toàn phòng cháy chữa cháy là cực kỳ cần thiết, rất cần những phương án nghiên cứu hoàn thiện việc sử dụng pin xe điện (03/08/2025)
- Thêm 46 cây cổ thụ của 5 tỉnh, thành phố lọt vào danh sách Cây Di sản Việt Nam (26/07/2025)
- Quản lý và công nghệ xanh hướng tới phát triển bền vững và phát thải ròng bằng o (26/07/2025)
- Ban Cộng đồng Bền vững VACNE Đổi mới và Mở rộng hoạt động (23/07/2025)
- Các Hội viên và tổ chức Hội VACNE cần nỗ lực đăng ký thực hiện các nhiệm vụ NCKH trong thời kỳ mới (23/07/2025)
- PGS.TS Vũ Thanh Ca: Cấm xe máy Vành đai 1 Hà Nội: “Hiểu đúng về ô nhiễm, sinh kế và những ‘nút thắt’ cần tháo gỡ” (23/07/2025)
- Chuyên gia Hội BVTN&MT Việt Nam khảo sát, tư vấn cứu Cây Di sản bị gãy đổ ở đình Kim Quy (05/07/2025)
- Tiến sĩ người Việt tham gia Hội đồng Cố vấn Toàn cầu về Cảnh báo Thiên tai ở Châu Âu (05/07/2025)
- Chủ động ứng phó – nâng cao năng lực xử lý tràn dầu tại cảng nghi sơn (03/07/2025)
- VACNE quyết tâm vượt khó cùng đất nước bước vào kỷ nguyên vươn mình của dân tộc (03/07/2025)

Vấn đề quản lý an toàn phòng cháy chữa cháy là cực kỳ cần thiết, rất cần những phương án nghiên cứu hoàn thiện việc sử dụng pin xe điện
(Tin Môi Trường) - Bài viết là khái quát ý kiến phản hồi của GS.TS.NGND Đặng Kim Chi, Phó Chủ tịch Hội BVTN&MT Việt Nam về câu hỏi khảo sát mới đây, của bạn Gia Hân, sinh viên Trường Đại học Công nghệ TP Hồ Chí Minh. Xin trân trọng giới thiệu về nội dung ý kiến này cùng bạn đọc.

PGS.TS Vũ Thanh Ca: Cấm xe máy Vành đai 1 Hà Nội: “Hiểu đúng về ô nhiễm, sinh kế và những ‘nút thắt’ cần tháo gỡ”
(Tin Môi Trường) - Dự kiến từ năm 2026, Hà Nội sẽ bắt đầu cấm xe máy lưu thông trên tuyến đường Vành đai 1 - một chủ trương nhằm giảm tải ùn tắc, cải thiện môi trường. Tuy nhiên, nhiều ý kiến cho rằng cần nhìn nhận kỹ hơn các yếu tố khí tượng đặc thù của Hà Nội, tác động xã hội - sinh kế và tính khả thi của hạ tầng giao thông công cộng trước khi “siết” xe máy. Trao đổi với chúng tôi, PGS.TS Vũ Thanh Ca – Giảng viên cao cấp Khoa Môi trường, Trường Đại học Tài nguyên và Môi trường Hà Nội - chia sẻ góc nhìn khoa học về nghịch nhiệt, vai trò “cứu cánh” của xe máy, rủi ro xe điện và gợi ý lộ trình phù hợp cho bài toán giao thông đô thị bền vững.

Cần làm rõ chức năng, nhiệm vụ, mối quan hệ của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam và các đoàn thể nhân dân
(Tin Môi Trường) - Ngày 20/5/2025, Trung ương Hội Nông dân Việt Nam tổ chức Hội thảo góp ý Dự thảo Nghị quyết của Quốc hội về sửa đổi, bổ sung một số điều của Hiến pháp năm 2013. Tiến sĩ- Nhà văn Trần Văn Miều, Phó chủ tịch Hội Bảo vệ TN&MT Việt Nam đã có bài phát biểu, đóng góp ý kiến. Xin giới thiệu toàn văn bài phát biểu.
.jpg)