Khổ mấy cũng không bỏ nghề quét rác
(10:09:54 AM 26/01/2013)
Lớn lên không nhớ nổi mặt cha, một mình mẹ phải gieo neo lắm mới nuôi được hai chị em tôi ăn học. Mẹ vừa quét rác ở chợ Tổng theo ca, vừa rửa bát thuê cho các quán ăn để nhặt nhạnh từng đồng bạc lẻ. Thương mẹ, dù thiếu thốn hơn bạn bè cùng trang lứa nhưng chị em tôi luôn học tốt. Tôi đậu Đại học Công đoàn trong niềm vui khôn tả của mẹ...
![]() |
Chị Hà làm nhiệm vụ. |
Nhưng cuộc đời mấy ai học được chữ ngờ. Khi tôi lên năm thứ hai đại học thì mẹ lâm bệnh nặng rồi mất. Gia cảnh khó khăn, tôi chỉ còn cách từ bỏ ước mơ giảng đường để về lo cho em trai tiếp tục được đi học. Và như một định mệnh, không một công việc nào tiếp nhận tôi trừ nghề lao công. Những ngày đầu tiên cầm chổi đối với một cô gái tuổi 20 thật khó khăn...
Có một kỷ niệm đến giờ tôi vẫn nhớ mãi, đó là hồi mới đi làm, tôi đang dọn vệ sinh ở cổng rạp chiếu phim thành phố thì nhìn thấy cậu bạn học cùng lớp thời phổ thông đi xem phim với người yêu. Theo thói quen, tôi cất tiếng gọi nhưng cậu ta hình như không nghe thấy.
Hôm sau, cậu bạn ấy tìm gặp riêng và bảo thẳng rằng, từ sau khi tôi đang quét đường thì đừng gọi cậu ấy. Định trả lời cậu ta nhưng cổ họng tôi nghẹn đắng. Sau lần ấy, nhiều khi tôi muốn nghỉ việc, nhưng đồng nghiệp động viên, rồi nghĩ đến đôi mắt của mẹ phút chia xa, nghĩ đến cậu em trai ham học, tôi gắng gượng. Và cũng từ đó trở đi, tôi rèn cho mình thói quen hễ cầm chổi, đẩy xe ra đường thì chỉ thấy rác chứ không nhìn người...
Năm nay đã ngoài 30 tuổi, nhưng tôi vẫn sống một mình. Em trai đã tốt nghiệp đại học, có công việc ổn định tại thủ đô, có gia đình riêng, dù rất thương chị nhưng thỉnh thoảng mới ghé về thăm được. Bạn bè cùng tổ thường đùa vui rằng, phụ nữ chưa chồng mà muốn trở thành "hiệp sĩ rác" phải chấp nhận ế 60%, bởi thật khó có người con trai nào chịu chấp nhận cảnh cô gái của mình suốt đêm lụi cụi ngoài đường, áo quần sực mùi rác.
Hiểu được điều ấy vậy mà mỗi khi vô tình nhìn thấy bạn bè đầm ấm bên gia đình con cái, lòng tôi vẫn buồn tê tái... Tôi luôn hy vọng, một ngày không xa hạnh phúc sẽ đến gõ cửa cuộc sống của mình, dù tôi tự nhủ khổ mấy cũng không bỏ nghề...
Chị Phan Thị Hà - Đội 3, Công ty Vệ sinh Môi trường, TP.Vĩnh Yên, Vĩnh Phúc.
Bạn cũng có thể quan tâm:
-
Chạy vì một Việt Nam không có bạo lực với phụ nữ và trẻ em gái
-
"Rốn lũ" Bình Định sau bão
-
Nợ lương ở các công ty công ích: Sở Tài nguyên - môi trường TP HCM nhận sai sót
-
Nhà ngập cả mét bùn, 13 người Thanh Hóa chết, mất tích sau lũ
-
Tình người trong cơn lũ dữ ở Thanh Hóa
-
Lũ khủng khiếp cuốn đứt chân đường dẫn lên cầu treo Chôm Lôm
-
Thảm họa vỡ đập thủy điện tại Lào
-
Những hình ảnh xúc động tại tâm lũ Yên Bái
-
Vượt lên số phận
Bài viết mới:
- Hành đồng đẹp:Thanh niên đổi tiền cứu Tê Tê Java quý hiếm, góp phần bảo vệ đa dạng sinh học (30/09/2025)
- Hoài niệm về Tết Trung Thu xóm tôi (28/09/2025)
- Khánh Hoà:Khánh thành công trình hồ chứa nước Sông Than (22/09/2025)
- Khánh Hoà triển khai cấp bách các biện pháp khắc phục hậu quả thiên tai (17/09/2025)
- Cây Bồ đề hơn 300 năm tại An Dương -Hải Phòng được công nhận là Cây Di sản Việt Nam (16/09/2025)
- Hợp nhất Hội Bảo vệ Thiên nhiên và Môi trường tỉnh Đắk Lắk (16/09/2025)
- Khu vực phía Nam tỉnh Khánh Hoà xuất hiện thiên tai lũ quét (16/09/2025)
- "Tây Sơn thất hổ tướng": Khi những nhà làm phim tâm huyết gặp gỡ diễn viên yêu nghề (15/09/2025)
- Ba cây Gừa ở Sân chim Vàm Hồ được công nhận Cây Di sản Việt Nam (12/09/2025)
- Chia sẻ kinh nghiệm phòng ngừa và ứng phó sự cố môi trường tại hội thảo quốc tế (11/09/2025)

Hoài niệm về Tết Trung Thu xóm tôi
(Tin Môi Trường) - Thấm thoắt, đã mười mấy mùa trăng trôi qua. Chúng tôi – những đứa trẻ ngày nào lớn lên thiếu vắng vòng tay cha – giờ tóc đã ngả màu sương. Thế nhưng, mỗi độ Trung Thu về, lòng lại nao nao lạ thường. Trong sắc thu se sắt ấy, ký ức một thời hiện về – rực rỡ sắc lân, rộn rã tiếng trống, và thẳm sâu là hình ảnh người cha âm thầm thắp sáng tuổi thơ bằng tất cả tình yêu thương giản dị.

Hành đồng đẹp:Thanh niên đổi tiền cứu Tê Tê Java quý hiếm, góp phần bảo vệ đa dạng sinh học
(Tin Môi Trường) - Anh Nguyễn Thiện Quang (Sinh năm 1998), hiện đang tạm trú tại 306/29/23 Hoàng Văn Thụ, phường Quy Nhơn Nam, tỉnh Gia Lai đã có hành động đáng trân trọng khi tự nguyện giao nộp một cá thể Tê Tê Java (tên khoa học Manis javanica), một loài động vật rừng nguy cấp, quý, hiếm, thuộc nhóm ưu tiên bảo vệ.

Nông dân hồ hởi với tín chỉ carbon
(Tin Môi Trường) - Không chỉ trồng cây lấy lương thực, hoa trái, người nông dân ngày nay còn thu hoạch được cả tín chỉ carbon.

Vận động ngư dân đưa rác về bờ và câu chuyện thay đổi hành vi ở tỉnh Phú Yên
(Tin Môi Trường) - Thói quen của ngư dân Việt đi biển chỉ mong mang được nhiều cá về, còn rác thải sinh hoạt, thậm chí ngư lưới cụ,.. bỏ lại luôn ngoài biển như một thói quen trong nhiều thế hệ ngư dân. Biển cho tôm, cá,…và cho sinh kế, thu nhập cuộc sống ấm no, nhưng tiếc thay thứ con người trả cho biển lại là rác. Liệu có thể thay đổi thói quen, ngư dân có thể mang rác về bờ để hạn chế và trả lại sự trong lành cho đại dương?. Mô hình “Vận động ngư dân mang rác về bờ” là một minh chứng về việc ngư dân Phú Yên đã và đang thay đổi nhận thức, hành động để bảo vệ đại dương, trách nhiệm với môi trường tại địa phương.
.jpg)